Kỳ 2: Những người "chống lệnh" hà bá
Cầu Bãi Cháy được bảo vệ ở
mức an ninh Quốc gia, với 40 bảo vệ liên tục tuần tra 24/24 giờ. Nhiệm
vụ là bảo vệ, đảm bảo giao thông thông suốt..., nhưng, từ khi nạn nhảy
cầu tự tử bùng phát, đội bảo vệ lại có thêm một việc mới...
Việc bất đắc dĩ
Với
phạm vi phải bảo vệ lên tới gần 10 km, gồm cầu chính và tám cầu phụ,
công việc của đội bảo vệ không đơn giản tí nào. Chỉ một vụ tai nạn, xô
xát là tắc cầu. Phải liên tục nhắc nhở các phương tiện dừng đỗ trên cầu
chụp ảnh gây mất an toàn, giải toả điểm có quá nhiều người tụ tập, theo
dõi lượng phương tiện lưu thông qua cầu...
Từ khi có hiện tượng
lên cầu tự tử, đội bảo vệ lại phải kiêm thêm việc nữa là cố gắng ngăn
chặn người tự tìm tới cái chết do nhảy cầu Bãi Cháy.
Chỉ vào bản
danh sách thống kê những vụ việc xảy ra trên cầu từ ngày cầu Bãi Cháy
khánh thành, ông Nguyễn Văn Kiểm, đội trưởng bảo vệ cầu Bãi Cháy cho
biết, ngoài số người chết vì lên cầu nhảy xuống biển, số người có ý định
tự tử nhưng được ngăn lại vào khoảng 50 trường hợp. Hầu hết các nạn
nhân, nhảy cầu hoặc có ý định nhảy cầu đều được đội bảo vệ cầu ghi lại
cẩn thận như ngày, giờ, lý do nhảy cầu, tên tuổi, địa chỉ...
Ông
Kiểm tâm sự, cứu người phúc đẳng hà sa, lương tâm không cho phép chúng
tôi thấy chết mà không cứu. Nhiều khi cũng rờn rợn vì Diêm Vương, hà bá
đã gọi ai đó mà mình ngăn cản thì cũng sợ... Tuy thế, còn cơ hội dù nhỏ
để ngăn người tự tìm tới cái chết, chúng tôi vẫn cố gắng.
Làm thế nào biết người có ý định nhảy cầu?
Nạn nhảy cầu Bãi Cháy tự tử: Hoang đường và sự thật - (Kỳ 2)
Độ cao nhìn từ dưới chân cầu Bãi Cháy
Ông
Kiểm bảo, khó để biết chính xác nhưng thường thì chúng tôi nhận định
qua quan sát, linh cảm. Hầu hết những vụ định nhảy cầu thường được anh
em linh cảm đúng, lâu dần thành phản xạ.
Cứ thấy ai có biểu hiện
bất thường, vừa đi vừa khóc, đầu tóc rũ rượi, thờ thẫn như người mất hồn
hoặc, đứng quá lâu trên cầu một mình là lập tức bảo vệ thu vào tầm
ngắm.
Lúc đó, không ai bảo ai, sẽ có người đi theo. Phải giữ
khoảng cách nhất định để họ đỡ nghi. Tiếp cận từ từ nếu họ không để ý vì
đi theo sát quá thì không tiện - Ông Kiểm tổng kết.
Một bảo vệ
tâm sự, nhiều trường hợp biết họ sẽ nhảy cầu mà không ngăn được. Ví như
trường hợp N.M.M, SN 1986, trú tại TP Hạ Long, đi xe máy lên cầu khóc
rồi lao xuống. Cô gái này bị người yêu bỏ vì gia đình người yêu cấm
đoán.
Nạn nhảy cầu Bãi Cháy tự tử: Hoang đường và sự thật - (Kỳ 2)
Ông Trần Văn Kiểm: Mọi diễn biến trên cầu đều được ghi lại
Lại
có cô gái định nhảy xuống biển thì được bảo vệ kịp giữ lại, đưa vào
phòng bảo vệ khuyên can, nói những điều hơn thiệt. Cô gái lúc đó đã hứa
không dại dột nữa, đội mới cho về. Thế rồi, không biết lúc nào, cô lại
lên cầu nhảy.
Ông Kiểm nói, phần lớn nạn nhân nhảy cầu là vì tình
và đều rất trẻ. Tự tìm tới cái chết là chuyện thường nhưng có vụ đặc
biệt bị người yêu ép phải chết.
Vì ghen tuông, một thanh niên ép
cô người yêu nhảy cầu Bãi Cháy. Anh ta ghì người yêu ở thành cầu, ép cô
phải nhảy xuống biển. Vì bản năng sống, cô gái đó kiên quyết chống trả.
Tiếng kêu cứu của cô gái và hành động lạ của đôi nam nữ được đội bảo vệ
phát hiện kịp thời phối hợp với Công an TP Hạ Long giải thoát cho cô gái
và bắt giữ tay người yêu máu lạnh.
Giải cứu một kẻ rồ tình
Cuối
năm 2006, một vụ doạ tự tử vì tình hy hữu xảy ra trên cầu Bãi Cháy
khiến Công an TP Hạ Long và đội bảo vệ cầu phải vất vả suốt nhiều giờ
trong điều kiện gió rét mới vận động được kẻ điên tình từ bỏ ý định.
Chỉ
tay về phía một cô gái đi trên cầu anh Hạnh bảo, người đó không lo tự
tử vì dáng vẻ vội vã, đi thẳng, không nhìn ngang, dọc lấm lét như người
đi tìm cái chết. Sợ nhất là ai đó vừa đi vừa nghe điện thoại. Đã có cô
gái vừa nghe điện thoại vừa khóc, bảo vệ chạy tới nơi thì cô ta đã nhảy
khỏi cầu.
Nhiều người trước khi nhảy cầu gọi điện thông báo cho
người thân. Có cô trước khi buông tay còn gọi điện báo em trai tới cầu
Bãi Cháy đón chị về…
Trước đó, không biết từ lúc nào, anh này đã treo
người lủng lẳng dưới thân cầu bằng dây thừng, bên dưới là biển nước
mênh mông. Khi mọi người đến để tìm cách lôi lên thì anh ta doạ cắt dây.
Lý do vì gia đình không cho cưới cô N (ở Bắc Giang) nên quyết định treo
mình để hoặc là chết hoặc cưới được nàng.
Anh ta ngoan cố tới
mức cả khi Công an TP Hạ Long, bảo vệ cầu xuống hiện trường động viên,
vận động vẫn không rời vị trí. Anh ta vẫn treo mình dưới cầu và doạ cắt
dây. Nhiều phương án được triển khai, cả trên bờ, dưới biển để phòng bất
trắc.
Anh ta đưa ra tối hậu thư, yêu cầu cả gia đình tới chứng
kiến, khi nào đồng ý cho anh ta cưới vợ thì sẽ từ bỏ ý định nhảy cầu. Bà
mẹ thấy con treo lơ lửng, sự sống và cái chết chỉ trong gang tấc nên
phải đồng ý ngay.
Thế nhưng, anh ta vẫn chưa chịu lên. Đòi phải
đưa người yêu từ Bắc Giang đến. Thế là cô người yêu dù không muốn lại
phải thuê taxi đi từ Bắc Giang đến tận nơi gặp kẻ rồ dại vì tình.
Anh
Kiểm bảo, đội bảo vệ luôn phải để mắt và tiếp cận ngay tới những ai có
dấu hiệu bất thường. Nhưng, khi bảo vệ tiến lại gần đối tượng lân la hỏi
chuyện, thường bị mắng vì tò mò, mất lịch sự hoặc nghĩ anh em có mục
đích xấu. Nhiều lần, bảo vệ cầu phải dùng biện pháp mạnh như mời công an
đến lập biên bản, đối tượng mới đi khỏi hoặc cung cấp thông tin.
Từ
lúc nào không hay, nhân viên bảo vệ cầu tự biến thành chị Thanh Tâm để
tâm sự, giải thích khuyên can những kẻ chán đời. Thậm chí, nhiều lần
phải làm xe ôm miễn phí đưa họ về tận nhà mới yên tâm.
Trong buổi
lang thang trên cầu Bãi Cháy mới đây, anh Phan Văn Hạnh, bảo vệ cầu đã
đưa người viết chiếc điện thoại để xem dòng tin nhắn. Cảm ơn anh, nhờ có
anh mà em không chết. Thật uổng phí cuộc đời cho một phút nông cạn. Em
sẽ làm lại và cảm ơn anh đã cho em cơ hội làm lại.
Anh Hạnh bảo,
cô gái này giữa đêm một mình lên cầu Bãi Cháy khóc và định tự tử. Nguyên
nhân vì yêu một gã Sở khanh tại TP Hạ Long. Lần ấy, tới gặp người yêu
để tính chuyện cái thai đang lớn dần nhưng bị gã lạnh lùng bảo đi giải
quyết. Đã thế, hắn lại mượn luôn chiếc xe và giấy tờ của cô gái đi cắm.
Quá uất ức và đau xót, cô đã nghĩ quẩn...
Anh Hạnh bảo, mỗi khi
giúp một ai thoát được những suy nghĩ nông cạn, tiêu cực, thì vui. Nhiều
vụ chứng kiến người ta buông tay rơi khỏi cầu anh em trong đội cứ thấy
ám ảnh như mình có lỗi, bởi nếu nhanh hơn một bước chân thì biết đâu cứu
được một mạng người.
Có nhiều vụ khi thấy bảo vệ đến ngăn thì
buông tay. Anh Hạnh cười buồn, không hiểu vì sao nhiều thanh niên còn
trẻ lại tìm tới cái chết dễ dàng như vậy. Cuộc sống còn nhiều điều đáng
yêu, đáng trân trọng lắm...(Còn nữa)